Tình Trạng Giảm Bạch Cầu Ở Mèo
1. Bệnh giảm bạch cầu ở mèo là căn bệnh gì?
Trước hết, để phòng tránh cho mèo gặp phải căn bệnhg này, chúng ta sẽ cần phải hiểu rõ được bệnh này là bệnh gì, chúng ta sẽ cùng nhau đi tìm hiểu về định nghĩa của căn bệnh nguy hiểm này.

1.1 Định nghĩa của căn bệnh giảm bạch cầu ở mèo
Theo lý thuyết, bệnh giảm bạch cầu ở mèo hay còn có tên gọi khoa học là Virus Panleukopenia Feline (FPV) là một loại bệnh truyền nhiễm nguy hiểm ở mèo , gây ra bởi loại virus có cùng tên, thuộc nhóm Virus Parvo. Khi loại virus này xâm nhập vào trong cơ thể của mèo, chúng sẽ dần dần phá hủy các cơ quan trong cơ thể, khiến cho sức khỏe của mèo ngày càng suy yếu. Nếu không đủ khả năng chống chọi, mèo có thể sẽ dẫn đến tử vong.
Căn bệnh này thường được biết đến với tên gọi bệnh giảm bạch cầu ở mèo. Tuy nhiên, dựa trên những nguyên nhân và biểu hiện của mèo khi mắc phải bệnh, người ta còn đề cập đến căn bệnh này với nhiều tên gọi khác như: bệnh viêm ruột truyền nhiễm ở mèo, viêm ruột Parvo ở mèo, bệnh dịch hạch ở mèo, bệnh máu trắng, bệnh Carre ở mèo,…
1.2 Mức độ nguy hiểm của căn bệnh giảm bạch cầu ở mèo
Cùng có tên gọi là bệnh máu trắng, nên cũng giống ở người, bệnh này là một căn bệnh rất nguy hiểm. Căn bệnh này sẽ càng phát triển theo thời gian với mức độ nguy hiểm ngày càng tăng và ở giai đoạn cuối, có thể nguy hiểm đến tính mạng của mèo.
Căn bệnh này nguy hiểm vì chúng có thể “ăn mòn” và hủy hoại dần dần cơ thể của mèo. Loại virus Parvo này sau khi xâm nhập vào cơ thể mèo, sẽ thúc đẩy tạo ra các bạch cầu ác tính thông qua việc gây rối loạn hệ bạch cầu và tủy trong cơ thể mèo. Sau khi những bạch cầu ác tính này được sinh ra, chúng sẽ làm giảm mạnh số lượng bạch cầu có trong cơ thể mèo. Bạch cầu giảm làm cho sức khỏe của mèo nhanh chóng suy giảm vì đây là một trong ba tế bào có mặt trong thành phần chính cấu tạo nên máu, và có chức năng quan trọng trong việc chống lại các vi sinh vật, hóa chất từ bên ngoài và có khả năng tạo ra các kháng thể để bảo vệ cơ thể mèo.
Vì những ảnh hưởng đáng sợ mà căn bệnh này đem lại nên nó được liệt vào những căn bệnh có tỷ lệ tử vong cao nhất ở mèo. Khi mèo mắc phải căn bệnh này thì tỉ lệ chúng tử vong có thể lên đến 50 – 90%. Điều này lại càng nguy hiểm hơn khi căn bệnh này có tính truyền nhiễm và có thể dễ dàng lẫy nhiễm từ cá thể mèo này sang cá thể mèo khác.
2. Những biểu hiện của mèo khi mắc bệnh và cách nhận biết bệnh giảm bạch cầu ở mèo
Đây là một căn bệnh nguy hiểm nên chúng ta cần biết và phát hiện ra bệnh càng sớm càng tốt. Vậy làm thế nào để biết mèo có đang mắc bệnh hay không? Dưới đây là những biểu hiện và các triệu chứng cơ bản giúp chúng ta có thể nhận biết được căn bệnh giảm bạch cầu ở mèo.
2.1 Biểu hiện chung
Căn bệnh này có thời gian ủ bệnh dài ngắn khác nhau và có nhiều nguồn lây khác nhau nhưng chúng đều phát triển mầm bệnh theo 3 giai đoạn chính sau:
Giai đoạn đầu ( bệnh nhẹ):
Đây là giai đoạn mèo vừa mới mắc phải bệnh, virus chưa tấn công hoàn toàn vào cơ thể vì vậy chưa xuất hiện nhiều biểu hiện quá rõ ràng. Tuy nhiên, nếu để ý thì bạn sẽ bắt đầu phát hiện ra được những tình trạng mất thăng bằng và đi đứng không vững, loạng choạng của mèo. Kèm theo đó, mắt của mèo bắt đầu kém linh hoạt, phản ứng chậm. Và cuối cùng, mèo cũng sẽ có một biểu hiện thường thấy khi mắc bệnh đó chính là kén ăn, bỏ bữa.
Giai đoạn 2 ( bệnh trở nặng):
Thường sau 2 – 3 ngày, sau khi virus bắt đầu đi vào cơ thể mèo, chúng sẽ dần tấn công các chức năng và cơ quan trong cơ thể mèo. Lúc này bệnh cũng dần nặng hơn và biểu hiện của mèo ngày càng rõ hơn. Ngoài những biểu hiện như ở giai đoạn đầu, mèo còn xuất hiện những triệu chứng nghiêm trọng hơn như: sốt, đau bụng đi ngoài, chảy dãi, lông tơi tả, nôn nhiều lần ( có thể nôn ra dịch vàng ), mắt sụp, vận động ít hơn,… Khi này cần phải phát hiện được bệnh càng sớm thì hy vọng mèo có thể khỏi bệnh mới càng cao.
Giai đoạn cuối ( bệnh nguy kịch):
Khi này, cơ thể của mèo đã bị tổn thương nặng. Chúng không còn sức và chỉ có thể nằm một chỗ, cộng với việc bỏ ăn trong một thời gian khiến cho cơ thể mèo gần như sơ lụi, không còn một chút năng lượng sống. Lúc này, mèo chảy dãi rất nhiều, xuất hiện thêm tình trạng đi ngoài ra máu. Ngoài ra, mùi răng miệng của mèo cũng trở nên hôi và rất khó chịu. Chúng lúc này gần như chỉ có thể đang thương nằm đó chờ gặp “thần chết” bởi vì nếu đến giai đoạn này bạn mới phát hiện ra bệnh của mèo thì khả năng tử vọng của chúng đã rất cao, hy vọng chữa khỏi bệnh là vô cùng thấp.
2.2 Biểu hiện theo từng tình trạng bệnh khác nhau
Trước khi xuất hiện các triệu chứng thì thường mèo sẽ ủ bệnh từ 2 – 3 ngày và thậm chí có thể kéo dài đến 5 ngày. Nhìn chung, mèo sẽ có thể gặp phải 1 trong 4 tình trạng bệnh như sau:
Thể ẩn tính: đây là loại tình trạng bệnh thường hay gặp phải ở những chú mèo trưởng thành. Chứng chỉ xuất hiện một vài triệu chứng nhẹ như: biếng ăn và sốt nhẹ. Ở tình trạng này, chúng ta không cần quá lo ngại vì mèo có đủ khả năng để sinh ra kháng thể tiêu diệt và chống lại bệnh.
Thể cấp tính:
Tình trạng này năng hơn nhiều so với thể ẩn tính, vì chúng có thể tiềm ẩn khả năng tử vong nếu không được chữa trị kịp thời. Khi này, mèo cũng có những biểu hiện như sốt và chán ăn nhưng ở mức độ nặng hơn nhiều, chúng sẽ sốt cao kéo dài trong gần 24 tiếng đầu khi mắc bệnh. Ngoài ra, mèo bắt đầu lười vận động và mắt trở nên lờ đờ, thiếu sức sống do niêm mạc trở nên nhợt nhạt. Bên cạnh đó, các bé mèo còn bị rối loạn hệ tiêu hóa với những biểu hiện dễ thấy như: khát nước nghiêm trọng, nôn mửa ( có ra dịch mật hoặc bọt trắng), đau bụng tiêu chảy, đi ngoài ra máu, phần bụng mẫn cảm và bị đau khi bị sờ vào. Sau tầm 2 ngày phát bệnh với những biểu hiện trên, thân nhiệt của mèo nhanh chóng hạ thấp, mèo có thể rơi vào hôn mê và lâu dần dẫn đến tử vong.
Thể siêu cấp tính:
Cũng giống như thể cấp tính nhưng tình trạng bệnh này sẽ nghiêm trọng hơn rất nhiều. Tất cả các triệu chứng và giai đoạn phát bệnh chỉ kéo dài ngắn ngủi trong vòng 24 tiếng. Ngay sau đó, mèo nhanh chóng rơi vào tình trạng hôn mê với thân nhiệt giảm thấp và dẫn đến tử vong. Tình trạng bệnh này diễn biến cực nhanh và nguy hiểm, chúng ta thậm chí còn không kịp phát hiện, chỉ có thể chứng kiến sự ra đi đột ngột của mèo.
Thể thần kinh:
Đây là loại tình trạng mà chúng ta thường bắt gặp được ở mèo con. Khi mèo mẹ trong thời khi mang thai và mắc phải bệnh giảm bạch cầu, chúng sẽ rất dễ sẩy thai hoặc bị sinh non. Nếu mèo con vẫn có thể được sinh ra thì khi chào đời, đa số chúng sẽ mất đi khả năng điều hòa vận động, sức khỏe rất kém, tỷ lệ sống sót là vô cùng thấp.
2.3 Chẩn đoán bệnh giảm bạch cầu ở mèo
Với số lượng mèo mắc bệnh này tương đối nhiều, chúng ta cẩn phải phát hiện bệnh càng sớm càng tốt. Khi đó, khả năng cứu chữa cũng như khả năng sống sót của mèo cưng sẽ cao hơn. Vậy làm thế nào để chuẩn đoán được căn bệnh này?
Chẩn đoán bệnh lâm sàng: Chúng ta thông qua các triệu chứng ban đầu như sốt, nôn mửa, tiêu chảy, chán ăn, lười vận động, bạch cầu giảm, ... chúng ta có thể có được các chuẩn đoán sơ bộ này. Căn bệnh này thường xảy ra ở những chú mèo từ 3 tháng tuổi đến 1 năm tuổi. Tuy nhiên, với các chuẩn đoán sơ bộ này sẽ không chính xác hoàn toàn, vì vẫn có những căn bệnh khác cũng có dấu hiệu tương tự.
Chẩn đoán bệnh phi lâm sàng: Để biết được chính xác tình trạng bệnh này, chúng ta có thể tìm đến sự giúp đỡ của bác sĩ. Thông qua phương pháp test PCR, bác sĩ có được kết quả chính xác nhất, nhưng phương pháp này khá phức tạp và tốn nhiều thời gian để cho ra được kết quả. May mắn thay, với trình độ y học phát triển, với bộ test POCKIT iiPCR có thể cho ra kết quả trong vòng 1-2 tiếng với độ chính xác cao, hiện nay bộ test này đang được sử dụng phổ biến.
3. Các nguồn lây bệnh có thể đến từ đâu?
Như những gì chúng ta tìm hiểu, bệnh giảm bạch cầu ở mèo là một căn bệnh truyền nhiễm, để ngăn ngừa các tình trạng lây lan, và phương pháp chữa trị, trước hết chúng ta cần phải xác định được nguyên nhân lây nhiễm. Dưới đây là 3 nguyên nhân chính và đa số các bé mèo của chúng ta dễ mắc phải:
Thứ nhất, do mèo bị mắc virus bạch cầu, từ đó sản sinh ra các khối u ác tính. Những khối u này sẽ dần dần làm giảm rất nhanh số lượng bạch cầu có trong máu, tấn công từ từ vào hệ tiêu hóa, các mô và hệ miễn dịch, chúnhg xâm nhập vào trong cơ thể thông qua đường miệng.
Bên cạnh đó, mèo còn có thể mắc phải căn bệnh này do lây nhiễm từ môi trường xung quanh. Khi mèo sống ở môi trường có xuất hiện nhiều vi khuẩn, virus, hoặc những nơi ẩm mốc, sẽ rất dễ khiến cho mèo mắc phải bệnh vì tiếp xúc với những nơi này. Để cải thiện môi trường sống cho mèo, chúng ta thường xuyên vệ sinh, chà rửa sạch sẽ để tạo được chỗ sống an toàn hơn cho các bé mèo.
Nguyên nhân thứ ba là do bị lây nhiễm từ một vật chủ trung gian. Khi mèo của bạn tiếp xúc với những chú mèo bị bệnh khác, chúng cũng sẽ bị lây nhiễm virus. Thậm chí, việc chúng tiếp xúc vào những đồ vật như: chén đựng thức ăn, áo quần, đồ chơi,…và thức ăn có tiềm ẩn vi khuẩn, virus của những chú mèo bị bệnh cũng sẽ khiến chúng bị lây bệnh.
4. Phải làm gì khi phát hiện mèo đã bị nhiễm bệnh giảm bạch cầu?
Vì giảm bạch cầu ở mèo là một căn bệnh nguy hiểm nên chúng ta cần phải kịp thời đưa mèo đến trung tâm y tế để khám và chữa bệnh ngay khi phát hiện ra. Trước tiên, chúng ta cần thực hiện một số bước điều trị và chăm sóc cần thiết để đảm bảo sức khỏe trước mắt cho mèo.
4.1 Cách ly riêng và theo dõi tình hình sức khỏe của mèo
Điều đầu tiên vô cùng quan trọng đó chính là phải cách ly, theo dõi riêng bé mèo đã bị bệnh, đặc biệt là khi nhà bạn có nuôi nhiều bé mèo. Đều này sẽ ngăn chặn tình trạng bệnh lây nhiễm và lan truyền sang những chú mèo khác, tạo thành một ổ dịch lớn.
4.2 Giữ ấm cơ thể cho mèo khi mèo mắc bệnh
Hãy đảm bảo mèo luôn được giữ ấm vì nhiệt độ cơ thể của chúng có thể nhanh chóng giảm mạnh. Để giúp tăng nhiệt độ, bạn có thể lắp thêm một bóng đèn đỏ giữ nhiệt ở chỗ ở của mèo. Hãy tạo một môi trường ấm áp và thoải mái nhất để giúp mèo có thêm sức đấu tranh lại với lũ virus.

4.3 Kích thích cho mèo ăn uống và bổ sung chất dinh dưỡng
Khi phát hiện bệnh, chúng ta cần làm ngay trong lúc này đó chính là kích thích, động viên mèo trong việc ăn uống, bởi khi hấp thụ được chất dinh dưỡng thì mèo mới có đủ năng lượng và có sức khỏe để chống chọi lại con vius. Lúc này, đồ ăn của mèo cần phải có đủ chất dinh dưỡng. Bạn có thể cho mèo ăn thịt gà, thịt lợn trộn cùng B1. Tuy nhiên, lúc này hệ tiêu hóa của mèo đang ngày càng yếu dần nên bạn hãy xay nhuyễn thức ăn và tránh cho mèo ăn những thức ăn có mùi tanh.
Bên cạnh đó, để tăng thêm sức đề kháng cho mèo, hãy bổ sung thêm các chất dinh dưỡng thông qua sữa cho mèo, đường gluco ( thêm vào trong nước uống của mèo), siro vitamin của trẻ sơ sinh, gel dinh dưỡng,.. Đặc biệt, hãy cho mèo ăn các món chúng thích để tạo cảm giác và kích thích chúng ăn.
4.4 Ở bên cạnh và động viên tinh thần cho mèo
Một trong những yếu tố quan trọng trong quá trình chữa trị chính là yếu tố tinh thần. Mặc dù mèo sẽ phải cách ly và theo dõi, nhưng bạn vẫn có thể dành thời gian ở bên chúng, an ủi, trò chuyện cùng chúng. Việc được bạn động viên như thế, sẽ giúp tinh thần của mèo tốt hơn rất nhiều. Lúc này, mèo sẽ cảm thấy bớt cô đơn hơn và sẽ có thêm động lực để vượt qua căn bệnh này.
5. Hướng dẫn cách phòng bệnh giảm bạch cầu ở mèo
Ngoài ra, việc luôn luôn giữ gìn vệ sinh môi trường sống xung quanh của mèo cũng là việc làm vô cùng cần thiết. Để ngăn chặn khả năng tiềm ẩn vi khuẩn, virus nguy hiểm ở xung quanh mèo, bạn nên định kỳ vệ sinh chỗ ở, đồ dùng cũng như là đồ chơi của mèo mỗi tuần một lần. Điều này sẽ hạn chế được tối đa khả năng virus bạch cầu tiếp cận và xâm nhập vào cơ thể của mèo.
Trên đây là tất cả những thông tin quan trọng về bệnh giảm bạch cầu ở mèo cũng như cách chữa trị và phòng tránh nó. Mong rằng những thông tin trên sẽ thực sự hữu ích và giải đáp phần nào thắc mắc cho bạn. Chúc bạn và các bé mèo cưng sẽ có những khoảnh khắc đáng yêu cùng với nhau. Xin chào và hẹn gặp lại ở các bài blog khác!